Ok, mọi người sẵn sàng chưa?

 

Chúng ta bắt đầu.

 

Hôm nay cô sẽ kể cho
các em nghe câu chuyện.

 

Chúng ta nhắm mắt lại.

 

Ngày xửa ngày xưa.

 

Hành tinh chúng ta bị bệnh.

 

Con người trở nên cô lập...

 

Và hiếu chiến.

 

Cả thế giới bị đe doạ.

 

Đang hấp hối.

 

Nhưng một nhà khoa học vĩ đại...

 

Đã cứu chúng ta.

 

Ông ấy thử nhiều lần...

 

Và thử thêm một lần nữa.

 

Đây là mimzy cuối cùng.

 

lấy cho con cái dây mới.

 

Con không phải là người khủng bố ?

 

Có chắc không? để chú kiểm tra túi áo.

 

Đây là lần thứ 3 cô ấy làm vậy.

 

Nhanh lên chúng ta trễ giờ.

 

Cậu học bài chưa?

 

Rồi, tớ rất tự tin.

 

C'mere.

 

Xem tin nhắn đi.

 

Whoa. Gee, cám ơn.

 

Chị tớ giúp đỡ Bob.

 

Bài kiểm tra tuần trước.

 

lắng nghe nhé.

 

Tôi chỉ là người nhắc nhở...

 

Hội chợ khoa học còn
một tuần nữa là đến hạn.

 

Oh, bắt đầu đi.

 

Năm nay hội chợ lớn lắm.

 

Có nhiều cuộc triển lãm lớn.

 

Um, các em ngồi tại chỗ
sẽ có bài kiểm tra.

 

Noah, em không phải là Amip.

 

Các em ngồi thẳng thành một hàng.

 

Các em làm đi nào.

 

Chúng ta hãy tập trung.

 

Các em có 30 phút...

 

Và bắt đầu.

 

Cậu thế nào?

 

Tất cả bị chặn lại.

 

Cậu không lấy bài khoá tôi gởi cậu.

 

Ông White họ tớ nghĩ ông
ấy nhìn thấy.

 

Cậu nhát quá, nhìn này.

 

Whoa. Tớ ở phía trước...

 

Tớ có 4 lần.

 

Này ngốc cậu muốn theo phe không?

 

Không, đến Whidbey mất 1 h.

 

Whidbey?

 

lễ phục sinh?

 

- Không chính đáng
- Kể tớ nghe đi.

 

Hey!

 

Oh, hey, em khoẻ không?

 

Em đã bỏ chiếc xe rồi.

 

Anh sắp về nhà.

 

Nghe này sáng nay chúng ta
phải đi.

 

Anh hứa nhưng em đừng nói
với bọn trẻ anh có thể làm gì.

 

- Oh, anh yêu
- Anh xin lỗi.

 

Anh về trễ em cứ ăn đừng đợi anh.

 

Emma, con ở đâu?
- Con đang ăn.

 

- Mẹ ơi
- Ok.

 

Biết gì? nó bị khoá rồi.

 

Oh, em ngồi đi chúng ta sửa sau.

 

Đi mà anh.

 

Không, em đừng có mít ướt nữa.

 

Sao anh không làm ?

 

Anh không làm được.

 

Em không có khéo tay.

 

Khéo tay? em là con của ai?

 

Noah. Thôi nào.

 

Thế chuyện ngu xuẩn của em ở đâu?

 

Nó trong tay em này.

 

Sao em không giống như mấy đứa trẻ
khác hả?

 

Thôi nào ngồi xuống...

 

Ngồi xuống ăn cho giống anh em.

 

Ghê quá.

 

Họ giết kìa.

 

Em còn ăn gì nữa?

 

- Mẹ , con không hiểu
- Sao?

 

Sao họ lại giết nó?

 

Anh ấy không nên làm vậy.

 

Vậy em ăn cái gì của con bò?

 

Phần trên của con bò là gì?

 

Em nghĩ là bánh hamburger ?

 

Con có không?

 

Con ở đây sao?

 

- Cha
- Heh!

 

- Cha về rồi sao?
- Yeah.

 

Cha xin lỗi tối nay nhé.

 

Ok?

 

Oh, tâm trạng con không tốt đúng không?

 

Có phải là cha về trễ?

 

H m? vậy là sao?

 

Em của con hay là trường học?

 

Trường! cái trường quái quỷ.

 

Ok.

 

Còn gì nữa?? Ahhh.

 

Còn gì nữa?

 

- Cuộc sống khốn khiếp
- Cuộc sống khốn khiếp.

 

- Con bực
- ừ.

 

Được rồi chúng ta
dừng lại suy nghĩ một chút...

 

Cha muốn nói rằng con
hoàn toàn đúng.

 

Bởi vì cuộc sống không phải
lúc nào cũng tốt...

 

Và trường học đôi lúc cũng vậy...

 

Nhưng con hoàn toàn sai
khi con là Noah Wilder.

 

Cha biết khi cha sống với nó...

 

Con bao nhiêu tuổi? 10?

 

10 tuổi.

 

Và cha bắt đầu viết...

 

Bảo vệ tiền an toàn...

 

Bất kể những gì con muốn nói...

 

Noah Wilder không khốn nạn.

 

Sự thật...

 

Nó là đứa trẻ tuyệt vời.

 

Y- Yeah? Yeah?

 

Xin lỗi tôi làm anh mất
giấc ngủ.

 

Không đâu.

 

Ah, không nghe này...

 

Nếu anh ấy chấp nhận
thì chúng ta thi hành.

 

Anh đừng đe doạ
20 phút nữa tôi đến.

 

Oh!

 

Xin lỗi em, Jo. em dẫn con đến
Whidbey, anh đến đó trễ.

 

Ra ngoài nào.

 

Các con ra ngoài thôi.

 

Đẹp chứ?

 

Oh, ở đây đẹp quá.

 

Mẹ lấy chìa khoá.

 

Oh nhìn này.

 

Con thích nơi này.

 

Oh, cẩn thận nhé con.

 

Cầu thang kỳ diệu.

 

- em lên đi
- Kỳ diệu không?

 

Tốt lắm.

 

Noah, mẹ nói anh phải đợi.

 

lạnh quá.

 

Oh, nước lạnh lắm.

 

Nước lạnh.

 

Đó là gì vậy?

 

Anh không biết để anh
ra xem.

 

Để em.

 

Đừng.

 

làm sao mở nó đây?

 

Đó là gì vậy?

 

Anh không biết.

 

Đọc chỉ dẫn.

 

Em có thấy chỉ dẫn đâu không?

 

Vào đi các con.

 

Em giữ bí mật nhé.

 

Các con xuống ăn tối nào.

 

Yeah, con xuống ngay.

 

- Đó là gì?
- Oh, con không biết.

 

Em và con thấy trên biển.

 

Để mẹ xem nào.

 

Nhìn như hình tam giác.

 

lấy cái này để chặn giấy.

 

Mim... Mimzy.

 

Mimzy.

 

Mimzy?

 

Mimzy.

 

Em làm gì vậy, Em?

 

Trả đồ cho anh mau.

 

Cái đồ mới là gì?

 

Cái đồ của con thỏ?

 

Chúng ở đâu?

 

Con thỏ ở bên ngoài.

 

Không không phải.

 

Em nghĩ đó là thỏ phục sinh.

 

Ya- Da- Da da- Da.
Đưa cho anh.

 

Đưa cho anh, không.

 

- Đưa đây...
- Không.

 

Nhìn em đã làm gì nào.

 

Nó có tác dụng gì?

 

Nghe như là thỏ nói chuyện với em.

 

Yeah, ừ.

 

Như cái này?

 

Đây là cái quay tơ, Noah.

 

Uh...

 

Sao...

 

Em làm thế nào?

 

Anh muốn làm như vậy.

 

Không, bằng phẳng.

 

Anh nhắm mắt lại.

 

Cái này là cái gì?

 

Wow!

 

Whoa!

 

Oh, đẹp quá.

 

Không, đừng.

 

Em điên à?

 

Em có biết bàn tay em thế
nào không?

 

Em có sao không?

 

Cái này nguy hiểm lắm.

 

Chúng ta nên kể với mẹ đi.

 

Anh đưa cái kiếng màu xanh cho mẹ.

 

Mẹ nghĩ đây là miếng chặn giấy.

 

Có lẽ người khác không nhìn thấy.

 

Anh dùng cái này cho chương trình
khoa học của anh đi.

 

Anh không làm chương trình khoa học.

 

Và ông White không thèm quan tâm đến.

 

- Chào. Willpower.
- Chào.

 

Em nghĩ anh đang ăn kiêng.

 

Anh thấy em đang trầm tư.

 

Em ở Nirvana?

 

Đúng vậy.

 

Larry, anh quan trọng
chuyện ăn lắm hả?

 

Anh không ăn cái gì trong
vòng 8 tiếng.

 

Oh, vậy sao? vậy
thì đi ngủ thôi.

 

Em ăn thử đi.

 

Oh, trời ơi.

 

- Ha! không
- Ăn đi.

 

Em không dễ dụ đâu.

 

- Còn ông ấy?
- Thôi nào anh.

 

Ah, để em tập trung.

 

Tối qua anh lại mơ nữa.

 

Anh mơ thấy số đề?

 

Không không phải số mà là...

 

Cũng cái đèn đó...

 

Hình như cái xoay tơ...

 

- Đang tiến đến anh
- Anh có chắc không?

 

Bởi vì anh sẽ quên...

 

Không không phải số từ khi anh đến Nepal...

 

Thì có cùng giấc mơ như vậy
anh không hiểu.

 

Hình dạng như là...

 

Đang tấn công anh.

 

Nó... Nó.

 

Anh đừng kể nữa.

 

Cố quên nó đi.

 

Chỉ...

 

Nếu có thể...

 

Anh nhớ lại... Chỉ có
thể là nhớ.

 

Em đang cố gắng kêu anh
nhớ con số.

 

- Không, em không có...
- Không có số.

 

Buồn thật.

 

Oh chúng ta sẽ giàu.

 

Anh có hình dung ra bao nhiêu
người chúng ta giúp đỡ...

 

Họ tiền không?

 

Naomi, em quên đi.

 

Cứ một năm rưỡi lại xảy ra một lần.

 

Tất cả là may mắn.

 

Larry anh mơ thấy 6 con số của
tờ vé số.

 

- Chúng ta sẽ có 18 triệu đô
- Anh biết, một triệu đô.

 

Đó là sự may mắn đúng không Larry?

 

Cho anh xin lỗi đi.

 

Vậy sao?
chuyện gì thế này?

 

là nó.

 

Anh nghĩ chỉ có thể...

 

Anh hôn hoài...
- Anh thích vậy đó.

 

Em biết không?
đó là lễ phục sinh.

 

- Anh không được đi...
- em đi được rồi.

 

Em đi theo anh.

 

- Đợi anh với
- Oh...

 

Anh không thể đuổi theo em đâu.

 

Anh không đuổi kịp em đâu.

 

Anh đuổi kịp rồi.

 

Em!

 

Oh. Anh cảm thấy khoẻ rồi.

 

Em đem mấy cái này đến làm gì.

 

Đẹp quá.

 

Nhắc anh nhớ đến ông White.

 

Anh thử đi đây là vỏ ốc của mimzy.

 

Chúng ta sẽ thấy một con sóng ngắn.

 

Con sóng có thể liên lạc được với
bạn và tôi.

 

Xin chào, tôi yêu bạn.

 

Hay quá.

 

Hôm nay là ngày đẹp nhất?

 

Bãi biển...

 

Con yêu đến đây
mẹ ôm con nào.

 

Yeah, chúng ta cùng...
Aww.

 

Rồi bây giờ mẹ cảm thấy ấm lắm.

 

Con nhìn kìa.

 

Ở đây đẹp quá.

 

- Con thích nơi này
- Mẹ cũng vậy.

 

- Mẹ nhìn các ngôi sao kia đi.

 

Trời ơi nó to quá.

 

Chúng ta chỉ ở trong
một vũ trụ phải không mẹ?

 

Đây là một vấn đề lớn...

 

Và không ai có thể biết chính xác được.

 

Con nghĩ chúng ta cũng không biết.

 

Anh nghĩ là em nói đúng đó.

 

Con nói gì vậy?

 

Chúng ta ăn chút gì nhé.

 

Con không đói.

 

Con cũng no rồi.

 

Mẹ ơi con no rồi vậy
con lên gác nhé.

 

Con cũng vậy...
Con cũng khá mệt.

 

Sáng mai chúng ta gặp lại nhau nhé.

 

Chị có bạn gái tên Marcie.

 

Nhưng cô ấy không thích chị.

 

Cô ấy nghĩ chị thông minh.

 

Và tất cả con gái trong lớp chị...

 

Không nói chuyện với chị.

 

Bởi chị thích thiên văn học...

 

Và chơi đàn violin.

 

- Mimzy.
- Chị chỉ có em là bạn.

 

Em uống trà nhé.

 

Cái gì trong đó vậy?

 

Anh làm gì ?

 

Anh biết làm thế nào, Noah?

 

Anh không biết phải suy nghĩ thôi.

 

Anh chỉ nhìn nó...

 

Và biến mất.

 

Không có đùa.

 

Nó là của em.

 

Anh nên rửa đi.

 

Anh không phải là đầy tớ của em.

 

Hey, Noah, Mimzy biết mọi chuyện.

 

Oh, yeah? cái gì đây?

 

Em nghĩ nó đọc được.

 

Nó thích những gì chúng ta thích.

 

Như thế nào?

 

Nó biết tên chúng ta...

 

Chúng ta sinh ở đâu...

 

Và những đồ chơi chúng ta thích.

 

Đẹp lắm.

 

Anh còn biết cái gì nữa?

 

Nó nói cha gọi điện.

 

Đó là cha.

 

Đi nào Mimz.

 

- Hey, đoán cái gì?
- Cha đang đến.

 

Sao con biết? cha gọi
cho mẹ ở ngoài xe mà.

 

- Mimzy nói con nghe
- Yeah, mimzy nói cho nó nghe.

 

Cha cha đến rồi.

 

Cha ! Yay!

 

- Cha cha cha
- Đúng là cha rồi.

 

- Cha đến rồi
- Chúng ta đến đó đi.

 

- Này các con
- Cha kìa.

 

- Cha ơi
- Em.

 

Con trai của cha.

 

Các con khoẻ không ? H uh?

 

Oh, cha rất vui gặp
các con.

 

- Chào
- Chào anh.

 

Cả nhà chúng ta đoàn tụ.

 

Họ nói chúng ta tìm carrots...

 

Và ở đó không có cà rốt.

 

Mẹ nói đùa với con à? Oh.

 

Và họ mơ thấy cà rốt.

 

Đó chỉ là nói đùa thôi!

 

- Này các con...
- Con kể tiếp.

 

Em không biết bọn chúng thích đến thế.

 

Anh biết đó , Emma, con
bé chỉ thích ôm con thỏ...

 

Cả ngày lẫn đêm.

 

Và Noah, thích đến
một hành tinh khác...

 

Anh biết không?

 

Dường như chúng quên cả em.

 

Aww. Không phải vậy đâu em.

 

Chúng ta không cùng một sở thích.

 

Từ khi chúng ta ở đây.

 

- Yeah?
- Chúng ta rất ít nói chuyện...

 

Ngay cả bữa ăn tối...

 

Mỗi người ở một nơi...

 

Thật sự khác biệt...

 

Bọn chúng lớn rồi.

 

Chúng mãi là con của chúng ta.

 

Con của chúng ta.

 

- Được rồi
- Cám ơn , Mike.

 

Con lấy đồ đi.

 

Được rồi chúng ta đi.

 

Cái này của con.

 

Tại sao cha dẫn con đi?

 

Cha à con không thích chơi golf.

 

Ah, cha biết nhưng con
thử một lần xem.

 

Được rồi.

 

Noah...

 

Con ra thử một lần đi.

 

Cha, con ghét thể thao lắm.

 

Đây không phải là thể thao...

 

Đây là nỗi ám ảnh của con.

 

Con sẽ thích cái này ngay.

 

Ok.

 

Con muốn ở đây?

 

Con đứng vào vị trí đi.

 

Con không muốn giết nó.

 

Con không muốn thua đúng không nào?

 

Con tập trung lực vào đây...

 

Đưa nhẹ cây golf và hất mạnh.

 

Con nhớ này không phải là dùng
sức mạnh...

 

Mà phải là mình điều khiển.

 

Ok?

 

Con sẵn sàng chưa? Ho- Ho- Ho.

 

Nhìn thẳng vào chỗ con đang đứng.

 

Ok.

 

Whoa, con.

 

Cha nghĩ con sẽ thành công.

 

Này các em...

 

Đây là sơ lược về
cấu hình DNA...

 

Của bác sĩ Watson và Crick...

 

Người đã tìm được con số
giải mã cho cuộc sống.

 

Và chúng ta tin rằng...

 

Các loại gen này không
điều khiển chúng ta.

 

Nhưng chúng ta cũng phải nghĩ
và hành động thế nào...

 

Và cảm thấy thế nào.

 

Khi mọi người lâm vào tình
trạng hỗn độn...

 

Nhìn nào.

 

Chất gây ô nhiễm có thể
thay đổi chúng ta.

 

Và không chỉ là thuốc hay
sinh vật học...

 

Văn hoá cũng ảnh hưởng một phần.

 

DNA
tốt cũng trở thành thứ vô dụng...

 

Từ thế hệ này đến thế hệ khác.

 

Tôi muốn các em gặp một người.

 

Và trở thành người bạn đặc biệt
của chúng ta.

 

Đây là Charlie.

 

Nó rất thích chào nhưng lại
hay mắc cỡ.

 

Sao cậu không ra ngoài đi nào.

 

Không, cậu nên ra.

 

Tôi hù thôi.

 

Ew! trời.

 

Oh, vâng...

 

Đúng là kinh khủng.

 

Chuyện gì xảy ra nếu các bạn
tìm được mật mã.

 

Đừng nói với bố mẹ tôi nói
nó gàn dở nhé.

 

Này.

 

Đây là những gì của chất gây ô nhiễm...

 

Nhiễm vào DNA.

 

Charlie bị đe doạ và chuyện
này sẽ xảy ra với chúng ta.

 

Các bạn muốn kết thúc
cuộc sống 2 đầu?

 

Điều này có thể xảy ra...

 

Và hiện nay nó đã xảy ra rồi.

 

Tại sao họ không làm gì?

 

Sao họ không dừng lại?

 

Câu hỏi hay lắm, Wendy.

 

''sao họ không làm gì''
''sao họ không dừng lại''.

 

Họ ở đây là ai?

 

Tôi đang thắc mắc?

 

Các bạn nghĩ gì?

 

Họ là tất cả chúng ta.

 

Đúng không?

 

Ok, cám ơn, hẹn gặp lại vào thứ 4.

 

Các bạn tiếp tục làm nghiên cứu
khoa học nhé.

 

Cậu chơi golf?

 

Không. Chuyện gì vậy?

 

Không có gì xảy ra...

 

Tôi cảm thấy chán rồi.

 

Noah! Noah, em dừng lại một chút.

 

Tôi cần nói chuyện với em.

 

Yeah.

 

Tớ ra ngoài đây.

 

Thoải mái đi, Noah, đây không phải
là bài kiểm tra...

 

Mà là cái này.

 

Um... Này, em vẽ cái này?

 

Yeah.

 

Ok. Uh, ý tưởng này là của em?

 

Em lấy bản vẽ này ở đâu?

 

Em vẽ nguệch ngoạc thôi.

 

Em vẽ cùng một lúc.

 

Em vẽ cả quyển sách.

 

Tôi có thể?

 

Có vài hình ở đây.

 

Không thể tin được.

 

Đây là hình em thích.

 

Đẹp.

 

Em biết cái này gọi là gì không?

 

Không.

 

Hình tròn tượng trưng
cho tôn giáo của vũ trụ.

 

- em có thấy trước đó chưa?
- Cái này.

 

Không chưa bao giờ...

 

Em đã nghe qua.

 

Noah, tôi có ý này...

 

Cho tôi mượn một chút được không?

 

Thầy cứ lấy hết đi.

 

Em vẽ chơi thôi thầy lấy đi.

 

Có chắc nó không có trong quyển sách khác?

 

Không nó ở trong quyển sách
cũ này.

 

Em đã thấy rồi.

 

Nó đây này.

 

Em biết nó.

 

Đây là hình ở thế kỷ 12.

 

Oh, trời ơi...

 

Điều này không tin nổi.

 

Hình rất khớp với nhau.

 

Em còn biết gì không?

 

Đó là cùng một hình...

 

Trong giấc mơ của anh.

 

Larry...

 

Hey, Noah...

 

Con biết mấy giờ rồi không?

 

Con biết trễ rồi...

 

Cha vào đây xem.

 

Đây là gì? đã quá giờ
con đi ngủ rồi.

 

Đó là... Uh...

 

Đó là gì?

 

Đây là một phần trong
buổi triển lãm của con.

 

Ngạc nhiên quá con làm thế nào?

 

Rất dễ.

 

Đầu tiên con phát hiện ra
con nhện có sóng ngầm...

 

Và nó di chuyển khi nghe
thấy âm thanh quen thuộc.

 

Tôi đã thí nghiệm
thường xuyên...

 

Để nó di chuyển trong một hình đặc biệt.

 

Tôi tính trên máy vi tính...

 

Và tôi đã chuẩn bị kế
hoạch này trước.

 

Mạng nhện của chúng thay
đổi và dài ra thêm.

 

Tôi gọi đó là...

 

Cấu trúc hình cầu.

 

Thiết kế hình học bình thường
rất mạnh...

 

Nó cân bằng với chùm ánh
sáng...

 

1, 000 pao trên 1 inch.

 

Nó tự làm hay ông bà giúp?

 

Không nó tự làm đó chứ.

 

Thằng bé muốn cho mọi
người bất ngờ.

 

Tôi chỉ mới biết tháng trước.

 

Em gái của nó cũng
có khiếu lắm.

 

Mm. Không không không.

 

Thằng bé có khiếu hơn nhiều.

 

Đây là thiên tài.

 

Nó sẽ thắng trong triển lãm.

 

Ngày hôm nay là điều
đặc biệt...

 

Có thể kéo ra
trong hệ thống mặt trời.

 

Có ai hỏi gì không?

 

''nó đang bơi rất nhẹ nhàng...

 

''làm sao có ai nhìn thấy tôi...

 

''tất cả mimzy đều là thỏ...

 

''và nó có rất nhiều bạn ''.

 

Khoan, mimzy nói vậy hả?

 

Uh, yep.

 

Để con xem.

 

Cô ấy cũng có mimzy.

 

- Con thỏ màu trắng?
- Yeah.

 

- Ok.
- Và đây là mimzy.

 

Cô ấy đến đây tìm con.

 

Con không biết tại sao.

 

Con thỏ trắng giống như
trong sách.

 

Con thỏ luôn đến trễ...

 

Trong các cuộc hẹn quan trọng.

 

Con lấy ở đâu vậy?

 

Con thấy trên bãi biển.

 

Noah nói nó ở ngoài hành tinh...

 

Nhưng anh ấy chỉ đoán thôi.

 

Ngoài hành tinh.

 

Cô tin có người hành tinh không?

 

Người hành tinh? như là
bay trong cái đĩa?

 

Yeah, cô chỉ đoán vậy thôi.

 

Noah cũng nói vậy.

 

Oh, đúng là con trai.

 

Cô nghĩ người hành tinh đến đây không?

 

Có người cho rằng họ ở đây...

 

Và chúng ta chưa bao giờ
biết.

 

Vậy sao?

 

Nhưng họ muốn gì?

 

Cô không biết.

 

Noah không biết là họ tốt hay xấu...

 

Họ có thể giúp hoặc
giết chúng ta...

 

Hay lấy trí thông minh của chúng ta.

 

lấy cắp?

 

Con cho cô thấy cái này cô đừng
nói với ai nhé.

 

Oh. Như... Một bí mật.

 

Vậy sao? tuyệt.

 

Bí mật gì nào?

 

Con làm trò ảo thuật bằng
tay của con.

 

Vậy sao? cho cô xem đi.

 

Ok.
Whoop... Cám ơn.

 

Đó là um... Đó là...

 

Đây thật là một màn tuyệt vời.

 

C'mere.

 

Bé yêu đến đây nào.

 

Đến đây, không.

 

- Oh, lạy chúa
- Không sao mà.

 

Nó không đau cô nhìn này.

 

Oh lạy chúa, không không không.

 

Julie! Julie! khoan đã gì vậy?
cô không lấy tiền sao?

 

Tôi... Tôi phải ra khỏi nhà này.

 

- Julie, chuyện gì vậy?
- Con có sao không?

 

- Chuyện gì xảy ra?
- Không có gì.

 

Chuyện gì vậy? con làm gì?

 

Không có gì con chỉ biểu
diễn ảo thuật.

 

Sáng mai anh sẽ gọi Julie.

 

Anh chắc là không có gì đâu.

 

Không phải là Julie...

 

Mọi chuyện ổn thôi.

 

Anh nghĩ gì về công trình
khoa học của Noah?

 

Sao nó có thể làm một mình?

 

Em nghĩ nó luôn chống lại
nhưng nó cần giúp đỡ...

 

Và đột nhiên nó làm liên minh
của chính nó.

 

Em nghĩ mọi chuyện không phải vậy.

 

Cái gì không phải?
chúng ta có 2 đứa con...

 

Với đầu óc tưởng tượng...

 

Không, anh không hiểu.

 

Em rất sợ...

 

Điều đó... Không bình thường.

 

Đừng nói vậy.

 

Em khó khăn quá...

 

David, thôi đi
anh mở mắt ra đi.

 

Chúng ta cần phải làm gì.

 

Chúng ta phải giúp chúng.

 

Yeah được rồi chúng ta cùng giúp...

 

Giúp thế nào?

 

Không! Uh!

 

Đó là gì?

 

Hey, George!
chuyện gì thế?

 

Đừng có đùa nữa.

 

Whoa, tôi mất hết năng lực
trong khoang 4.

 

Keith, anh không thể ra ngoài nếu không
qua ga xép 5.

 

Bộ phận 3 tắt rồi.

 

An toàn tổ quốc?

 

Yeah không đùa.

 

Oh, lạy chúa tôi.

 

- Hey, Noah, con ổn không?
- Daddy, chuyện gì vậy?

 

Hey, nó là
tắt đèn.

 

Nhà của hàng xóm tắt đèn.

 

Con có nghe thấy gì không?

 

Người ta nói bị cắt điện.

 

Không thể tin được.

 

Họ không biết nguyên nhân.

 

Không, họ sẽ.

 

Họ luôn biết chính xác
mọi chuyện bắt đầu ra sao.

 

- Thật không?
- Oh, yeah.

 

- Yeah!
- Nó không kéo dài.

 

Cậu ổn không?

 

Tôi đang xuống đó.

 

Oh, sáng nay thật là điên loạn.

 

FBl, lầu năm góc gọi.

 

Tôi không thể nói bây giờ, Bill.

 

Ai đó phải có chìa khoá.

 

Nghe này, Bill,
mọi người xuống đó ngay bây giờ.

 

- Đó là Lorna.
- Ai?

 

Con gái anh, Nate. Nó muốn biết
chuyện gì đang xảy ra.

 

Nói cho nó tổng thống
cũng muốn biết.

 

Hey em, em biết mã máy tính
anh ở đâu không?

 

Anh ấy sẽ gọi lại cho anh.

 

Anh đang mặc đồ sao?
còn cái quần lót nữa.

 

Ahh, anh lấy rồi.

 

Em biết anh không bao giờ
đồng ý điều này.

 

Anh có một công việc lý tưởng ở
Ảtoàán.

 

Anh là một chuyên gia khủng bố.

 

Em yêu, tổng thống cử anh đi mà.

 

Em muốn anh ngồi tù à?

 

Không có ai nghĩ như anh...

 

Nơi đây là Seattle, Nate.

 

Sao quân khủng bố
tấn công Seattle?

 

Anh không biết , Sheila.
Chúng ta đã có nhà máy Boeing...

 

Chúng ta có Microsoft...

 

Chúng ta có âm vị cuộc sống.

 

Anh không biết nhưng anh phải đi đây.

 

Anh gọi cho em sau.

 

- Nate...
- H uh?

 

- Cái quần
- Ai?

 

Dây kéo quần của anh.

 

Oh, oh, cám ơn em.

 

Oh, cám ơn em yêu nhé.

 

Nó đứng dậy trước mắt em.

 

Em để nó vào trong tinh thể...

 

Và sau... Sau đó.

 

Một nửa kiểm duyệt.

 

Anh nghĩ nó là gì , Noah?

 

Anh không biết...

 

Chúng ta vứt nó đi.

 

Tất cả đều là đồ chơi.

 

Mọi thứ chỉ nguy hiểm thôi.

 

Không!

 

Em, nếu có sự khủng
khiếp nào xảy ra?

 

- Điều đó không xảy ra
- Sao em biết?

 

Mimzy kể em nghe.

 

Mimzy, cô ấy cũng là
người của bọn họ.

 

Cô ấy đến cùng họ.

 

Vật thảm đá
sắc bén hình 6 cạnh...

 

Sắc bén, hình chóp. Hình cạnh...

 

Sắc bén, xoắn ốc.

 

Whoa!

 

Xin kính chào mọi người.

 

- Chào
- Chào.

 

Có lẽ các bạn không biết tôi là
chỉ huy của vùng này Nathaniel Broadman.

 

Đây là bản tóm tắt của binh 22D.

 

Tôi nghĩ hôm nay chúng
ta phải luyện tập nhiều.

 

luyện tập? Nate, chúng ta chỉ
có 2 cuộc họp.

 

Cám ơn mọi người.

 

Chúng ta làm điều này là đúng
chúng ta làm theo sách.

 

Stu, anh là người đầu tiên.

 

Chuyện này từ NSA, uh...

 

Vị trí toàn cầu là số 0...

 

Trên lãnh thổ nữ hoàng Anne.

 

Không có sự nghi ngờ nào.

 

làn sóng này bắt nguồn như thế nào
từ hàng xóm của anh?

 

Đó là những gì chúng ta cần tìm.

 

Tôi có linh tính rất xấu.

 

Chuyện này quan trọng.

 

Không, tôi không dẫn chúng đến phòng
cấp cứu.

 

Tôi biết bác sĩ Sherman rất khoẻ.

 

Nói ông ấy gọi cho tôi.

 

Ăn nào các con.

 

Em lấy anh ly nước cam.

 

Xin anh lấy dùm em ly nước cam.

 

Tối qua em nằm mơ rất lạ.

 

Em mơ thấy cái cầu.

 

- Cầu loại gì?
- em không biết.

 

Em mơ thấy họ xây một cái thật là to.

 

Băng qua cả vũ trụ.

 

Anh biết gì không?

 

Đi thẳng vào nhà chúng ta.

 

- Chào Noah.
- Ông White.

 

- Đó là ai, Noah?
- Mẹ của em có...

 

Oh xin chào bà Wilder.

 

Tôi xin lỗi là đến đường đột thế này.

 

Tôi định gọi nhưng tôi nghĩ
đến đây hay hơn...

 

Tôi đến cùng một người nữa.

 

Đây là hôn thê của tôi Naomi.

 

- Xin chào
- Bà cho tôi vài phút nhé.

 

- Uh, mời vào
- Tuyệt quá.

 

Ok, cám ơn.

 

Uh, mời ngồi.

 

Uh, Noah, thầy muốn nói
chuyện riêng với mẹ.

 

Ok, con đi chuẩn bị
bữa ăn sáng đi.

 

Con đoán...
Chắc là không có gì.

 

- Mọi chuyện ổn chứ?
- Yeah.

 

Mọi thứ xảy ra với
con trai của bà...

 

Và tôi muốn nói về điều này.

 

Từ khi buổi trình diễn...
Nhưng thật ra là trước đó nữa.

 

Vâng tôi hiểu tôi cũng
có cùng cảm giác đó.

 

Tôi có cái này cho bà xem.

 

Uh, đây là gì?

 

Bức hoạ Tibetan
gọi là hình vũ trụ.

 

Đây là biểu tượng đặc
trưng cho toàn cầu.

 

Cái này thực sự khoảng
1000 năm tuổi rồi.

 

Nó... Rất đẹp...

 

Vậy sao 2 người lại cho
tôi xem cái này chứ?

 

Cái này là do con trai cô vẽ.

 

Noah vẽ những cái này à?

 

Thật đáng kinh ngạc.

 

Khi tôi thấy những bức vẽ của Noah.

 

Chúng thực sự toát lên
một thứ tình cảm nào đó.

 

Đặc biệt là cái này.

 

Cái này rất hiếm.

 

Yeah, nó thực sự giống như
một hình thức chiêm tinh học.

 

Sách nó nói đây chính là bản
đồ của quá khứ và tương lai.

 

Um, ở Tibet, uh...

 

Họ tin rằng có
những đứa trẻ phi thường.

 

Có sự hiểu biết đặc biệt.

 

Và... Và có những khả năng nữa.

 

Uh, họ cho đó là những
linh hồn hiếm có.

 

Rất tài năng, như là Noah vậy.
Họ gọi đó là Tolkus.

 

Và họ có một số phương pháp đặc biệt.

 

Uh, như là những phương pháp
để nhận diện những đứa trẻ như vậy.

 

Những dấu chỉ tay của chúng.

 

Những dấu chỉ tay có thể nói
lên cuộc sống của bọn trẻ.

 

Và nói bọn trẻ có khả năng
trời phú hay không.

 

Chúng tôi đã được gặp những đứa
trẻ này và thành thật mà nói là.

 

Những dấu chỉ tay
của bọn trẻ giống như là.

 

Naomi đã học cách
coi tay được vài năm.

 

Cô ấy thực sự... là rất khá.

 

- Larry... Cảm ơn anh.
- Không đâu, cô khá thật mà.

 

Cô rất có tài năng, vì thế mà.

 

Cô có thể xem cho cháu được không?

 

Con làm gì ở đây vậy?

 

Con không giúp gì được cho mẹ , con
con chỉ muốn coi thử thôi mà.

 

Cô xem cho cháu nhé?

 

Uh, tôi... Tôi không hẳn là một chuyên gia.

 

Mẹ , đi mà.

 

Uh... Tôi xin lỗi.

 

Chỉ là tôi không thể tin vào
những chuyện này được.

 

Tôi biết là nghe có vẻ kỳ lạ.

 

Nhưng đã có nhiều nền văn
hoá xem đây là chuyện nghiêm túc.

 

Ok.

 

Để cô coi nào.

 

Cô có thấy gì không ạ?

 

Đây là một bàn tay rất đẹp.

 

Thực sự đó.

 

Đây là điều mà các thầy
tu ở Tây Tạng gọi là sự hứa hẹn.

 

Có nghĩa là cháu sẽ có
một cuộc sống tốt đẹp.

 

Nhưng nó có đặc biệt không ạ?

 

Nó rất đặc biệt theo kiểu của nó.

 

Nó chỉ là không giống với
những gì cô nói trước đây.

 

Vậy còn cháu thì sao?

 

Um... Tôi...

 

Ok.

 

Sao vậy? Có vấn đề gì sao?

 

H uh, đây là một bàn tay rất... Rất đặc biệt.

 

Anh có thấy những đường chỉ
tay ở đây rất đơn giản không?

 

Tôi chưa từng thấy bàn tay
nào thuần khiết đến như vậy?

 

Điều đó có nghĩa là gì?

 

Có nghĩa là cô có
một đứa con rất đặc biệt.

 

Cô có máy in không?

 

Có lẽ chúng tôi cần tìm số tài
liệu liên quan đến cái này.

 

Cũng có thể chúng tôi sẽ
cho một số người biết điều này.

 

Uh, không, tôi xin lỗi, tôi không có.

 

Mẹ , mẹ có mà.

 

Không, nghe này, tôi xin lỗi...

 

Tôi chỉ là... Những cái này
tôi cảm thấy rất lạ.

 

Rất lạ với tôi.

 

Chuyện này cũng từng rất kỳ lạ
đối với cả 2 chúng tôi mà.

 

Tôi chỉ muốn 2 người
dừng việc này lại thôi.

 

Cảm ơn cô đã dành thời gian,
tôi nghĩ là chúng tôi nên đi.

 

Cảm ơn cô.

 

Bọn trẻ đúng là rất dễ thương.

 

Đó chính là mimzy, bạn ấy
là cô giáo của cháu.

 

Bạn ấy đã dạy cho cháu mọi thứ.

 

Bạn ấy đã dạy cho cháu
vẻ và về những cuốn sách.

 

Bạn ấy nói với cháu nó
được gọi là Thất Sơn.

 

Con của tôi có một trí tưởng
tượng rất phong phú.

 

Oh, thôi nào.

 

Nó không phải được gọi là
như thế đúng không?

 

Việc cúp điện kỳ lạ
gần đây trong thành phố.

 

Giờ đang lan đến Seattle...

 

Giống như lúc đầu.

 

Thông tin khác, có 40
người đã bị chết trong.

 

Hey, sao em không... uh... Đi ngủ đi?

 

Em, em không thấy buồn ngủ.

 

Em cần phải... Phải thôi nghĩ
đến những chuyện đó.

 

- Em cần phải quên đi.
- Không, em không thể.

 

David, những đường chỉ tay
trên tay của chúng.

 

Trước đây em chưa từng chú ý đến.

 

Được rồi,
nghe này, chúng ta... Chúng ta.

 

Em biết gì về chuyện xem chỉ tay chứ?

 

Người phụ nữ đó, cô ta có
thể nói với em chuyện gì cũng được mà.

 

- Sao em biết được chứ?
- Emma biết về bức vẽ đó.

 

Con bé biết tên gọi của nó.
Điều đó thật không thể.

 

Anh nghĩ em chỉ cả nghĩ mà thôi.

 

Oh, David, anh đã nói chúng
ta phải giúp bọn trẻ mà.

 

Được rồi, vậy chúng ta phải nói
gì với bác sĩ đây?

 

Con của chúng ta có những
đường chỉ tay.

 

Và chúng vẽ những thứ kỳ lạ à?

 

Anh chỉ là không... Không muốn dính
đến những chuyện này nữa.

 

Mình không hiểu.

 

Ý cậu là sao chứ ?

 

Nhưng mình không muốn
thế giới này phải chết.

 

Không bao giờ.

 

Mình yêu thế giới này.

 

Mình không muốn nó chết đi.

 

Mình biết, mình biết.

 

Từ sâu thẳm lòng mình.

 

Mình cũng rất yêu mến cậu.

 

- Chào cả nhà
- Hey.

 

- Chào con
- H i.

 

- Em lấy gì cho anh ăn nhé?
- Không không không.

 

Anh tự lấy được mà.

 

Không sao hết.

 

Cha, cha ở nhà ăn sáng sao?

 

Đúng vậy, cha nghĩ ăn sáng
cùng các con rất vui, tại sao không chứ?

 

Whoa, con đừng ăn nhiều đường như vậy.

 

Nhưng mà cha, con luôn
ăn nhiều đường mà.

 

Hey, Noah, thôi đi.

 

Hey, Noah...

 

Kính của con đâu rồi? Sao con
lại không đeo kính chứ?

 

Cha đừng lo, không sao đâu.

 

Noah, lấy kính đeo vô đi.

 

Con không cần chúng mà.

 

Dĩ nhiên là cần, con
đi lấy kính mang vô đi.

 

Mẹ , tha cho con đi.

 

Noah, thôi nào, đừng có nói
chuyện với mẹ con như thế chứ.

 

- Làm theo lời mẹ nói đi.
- Oh, nhưng mà cha, con...

 

Không được, làm theo lời mẹ nói,
con lấy kính mang vô ok?

 

- Con nghĩ mimzy bị bệnh rồi.
- Đó là cái gì?

 

Con nghĩ mimzy bị bệnh rồi.

 

Cha có thể nói cho con biết
bạn ấy bị sao không?

 

Bạn ấy đang yếu dần đi.

 

Con sợ là bạn ấy sắp chết.

 

Nó chỉ là một con thú bông thôi Emma.

 

Giờ con phải...

 

Giờ con bỏ mimzy ra đi.

 

Ok, đó là điều cha muốn con làm.

 

Cha muốn coi phải.

 

Để mimzy qua một bên, được không?

 

Sau đó chúng ta có thể cùng
nhau có một buổi sáng thực sự.

 

Emma, bỏ con thỏ đó qua một bên đi.

 

Cái gia đình này bị sao
vậy? Ý anh là nó không...

 

Nghe này, cha muốn con bỏ
con thỏ qua một bên, ok?

 

Được không? Chỉ là.

 

Con có thể múc đường được không?

 

Cha, cha không cần nhiều đường vậy đâu.

 

Tự nhiên mọi chuyện rất đột ngột, tôi...

 

Và đường tự nhiên bay lên.

 

Nó tạo thành hình xoắn
rồi bay ra khỏi cái dĩa.

 

Và sau đó là rơi xuống tô của tôi.

 

Tôi đã nhìn con bé , và nó thì cười.

 

Nó cười rất bình thản, và
chỉ nhìn mà cười thôi.

 

Và... Đó là gì vậy?

 

Điều này vượt quá tầm hiểu biết của tôi.

 

Tôi.

 

Trước đây tôi có nghe.

 

Những người trầm tư mặc tưởng thường
hay có những trạng thái xuất thần.

 

Nhưng tôi đã luôn nghĩ đó là
sự trầm tưởng mà thôi.

 

Không thôi đi, chúng tôi không phải dùng.

 

Phép ẩn dụ để nói, ở đây chẳng
có gì để nói ẩn dụ cả.

 

- Đó không phải là
- Và tôi xin lỗi tôi đã.

 

Rất bất lịch sự vào mấy ngày trước.

 

Nhưng đó là tất cả chuyện xảy ra.

 

Và chúng tôi.

 

Chúng tôi chỉ không biết làm cách nào cả.

 

Và chúng tôi đã gọi 2 người
vì chúng tôi nghĩ.

 

Có lẽ nó liên quan đến những
bức vẽ của Noah.

 

Và những bức vẽ trong cuốn sách đó.

 

Uh, chúng tôi... Chúng tôi chỉ
không biết phải làm gì hết thôi.

 

Chúng tôi có một người bạn, Arnie Rose.

 

Anh ấy là nhà thần kinh học tại
bệnh viện Tây Bắc.

 

Um...

 

Có lẽ có một mối liên hệ nào đó.

 

Khoa học, y học hay là gì đó.

 

Chúng tôi sẽ nhờ anh ấy
khám cho con của ông bà.

 

Đúng rồi, đó là một ý rất hay.

 

Yeah. Chính xác, chính xác.

 

Được rồi, chúng tôi nên đưa.

 

Chúng tôi nên đưa bọn
trẻ đi, bọn trẻ đâu rồi nhỉ?

 

- Chúng ở trên lầu.
- Phải rồi, chúng ta nên...

 

- Cứu với
- Có chuyện gì vậy con?

 

Cha mẹ , là Emma!

 

Bọn con cần cha mẹ.

 

Ngài Wilder, chúng tôi lên được không?

 

- Có chuyện gì vậy Noah?!
- Emma?

 

Chào mẹ.

 

Con học được cái này từ mimzy đó.

 

- Emma!
- Mẹ , không có sao đâu.

 

Ok.

 

Giờ mẹ muốn con đưa mimzy cho mẹ.

 

- Không không.
- Đưa nó cho mẹ , emma!

 

Emma, đưa nó cho mẹ đi con.

 

- Jo, Jo, thôi đi, thôi đi em
- Ok, David, làm ơn đi.

 

- Không, mẹ , không...
- Không, không, mẹ...

 

Noah, mẹ...

 

Đây là những thứ chúng
tìm được trên bãi biển.

 

Giờ mẹ muốn con đưa cho mẹ
hết mấy thứ đồ đó.

 

Noah, chúng đâu rồi?

 

- Noah, chúng đâu rồi?
- Nhưng mà mẹ.

 

Chúng đâu rồi?
Mẹ muốn con đưa cho mẹ.

 

Jo!

 

- Mẹ. - Sao chứ?
- Anh thôi đi, đưa chúng cho mẹ.

 

Chúng trong balô của con, ok?!

 

Không, mẹ.

 

Ok, mọi chuyện sẽ ổn thôi.

 

- Đưa nó cho con.
- Mẹ.

 

- Jo, em làm gì vậy?
- Không.

 

- Mẹ , đừng mà mẹ
- Cha, con muốn lấy lại nó.

 

Không mẹ , không có gì trong đó đâu.

 

- Chỉ là đá thôi.
- Jo!

 

Mẹ xin lỗi.

 

Mẹ , bọn con đâu có làm gì chứ.

 

- Con muốn con mimzy!
- Mẹ.

 

Noah!

 

Đừng có nói là anh không làm
gì cho em đó nhé.

 

Mimzy!

 

Sao anh tìm được nó vậy?

 

Nó nằm trong thùng rác.

 

Đừng để mẹ nhìn thấy.

 

Còn mấy quả bóng?

 

Chúng bị méo hết rồi.

 

Chúng bị nát hết.

 

- Chúng ta phải nhanh lên Noah.
- Nhanh làm gì chứ?

 

Em sẽ cho anh coi cái này.

 

Sao em lại cho anh coi?

 

Đó là về Alice...

 

Đi xuyên một cái gương.

 

Em nghĩ nó sẽ giải thích được
đó là cái máy gì.

 

Chờ chút.

 

Nhìn giống mimzy quá.

 

Sao bà ta cũng có mimzy chứ?

 

Đã 100 năm trước rồi mà.

 

Có lẽ bà ta cũng có
những viên đá, Noah.

 

Có lẽ bà ta không muốn làm
cái chuyện bà ta phải làm.

 

Có lẽ bà ta cần
một người anh như anh.

 

Như anh à? Để làm gì chứ?

 

- Bởi vì anh là động lực của em.
- ý em là sao, động lực của em?

 

Nghĩa là không thể làm gì
một mình cả Noah.

 

Noah, em phải tìm hiểu chuyện này.

 

Emma?

 

Emma?

 

Emma, chuyện gì xảy ra vậy?

 

Emma!

 

Emma!

 

Em!

 

Oh chúa ơi.

 

Emma?

 

Emma!

 

Mẹ , cha.

 

- Emma.
- Chuyện gì vậy?

 

Con nghĩ Emma bị thương rồi.

 

- Bình tĩnh, bình tĩnh Noah!
- Em ổn mà.

 

Jo!

 

Oh chúa ơi.

 

Emma, sẽ ổn thôi,
không có chuyện gì đâu.

 

Cái gì thế này?
Chuyện gì đã xảy ra?

 

- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Noah?

 

- Chuyện gì hả con?
- Con không sao đâu mẹ , con ổn mà.

 

Con nghĩ em nằm mơ thôi.
Em chắc là ngã xuống giường.

 

Không phải là mơ và con cũng
không ngã xuống giường.

 

Giống như là con đi xuyên
qua một tấm kính vậy.

 

Con đã nhìn xuyên qua đó,
giống như Alice.

 

- Em đã thấy những gì?
- Một nhà khoa học rất lạ.

 

Rất là đáng sợ.

 

Con biết sao không,
mẹ sẽ bế con lại giường.

 

Ngủ ngon Noah.

 

Oh, David!

 

Thưa ông bà Wilder,
xin phép cho tôi được giải thích.

 

Chúng ta sinh ra với
100 triệu tế bào trong não.

 

Những sự nối kết
gọi là sự phân chia tế bào.

 

Và đến thời điểm
một đứa trẻ được 3 tuổi.

 

Trong não sẽ có 1000 triệu tế bào.

 

Nhưng khi chúng trưởng thành.

 

Bọn trẻ sẽ mất đi một nửa.

 

Và bộ não trở nên kém linh hoạt.

 

Tất cả năng lượng của não bị giảm bớt.

 

Thu hẹp dần.

 

Và chuyển sang dạng đặc trưng.

 

Nhưng con của ông bà thì khác biệt.

 

Đây là mẫu não của đứa trẻ 2 tuổi.

 

Còn đây là não
của một người trưởng thành.

 

Và thực tế, đây là não của Emma.

 

Đây không chỉ là một phần não
phát triển hoàn toàn.

 

Và cả khu vực này cũng phát triển.

 

Phần màu đỏ và cam biểu
hiện những hoạt động chính của não.

 

Thật ngạc nhiên chúng ta có
thể thay đổi...

 

Trong thời gian giữa 2 hình.

 

Bây giờ không có gì...

 

Trong văn học đã chỉ ra điều này.

 

Tôi nói với đồng
nghiệp của tôi...

 

Chúng tôi sẽ lên thời khoá
biểu các bài kiểm tra...

 

Càng nhanh càng tốt.

 

Như vậy ông bà sẽ yên tâm.

 

Oh, tôi... Tôi không biết.

 

Tôi...

 

Tôi chỉ không thể tin điều này.

 

Anh làm gì ở nhà? chưa đến
4h mà.

 

Jo, hôm nay anh không đến
nhà máy.

 

Không rõ ràng.

 

Có thể là mất 2 tuần.

 

Anh đã nói với họ vấn đề
gia đình chúng ta...

 

Và hình như họ đồng ý.

 

Do đó anh ở đây.

 

Oh, anh yêu.

 

Cám ơn anh.

 

- Anh có chắc không?
- Hoàn toàn tuyệt đối.

 

- Cha cha
- Hey.

 

Hey, hôm nay cha về sớm.

 

- Cha !
- C'mere. C'mere.

 

Con làm gì nào?

 

- Đó là khách của em
- Cám ơn.

 

Chuyện gì thế này?

 

Tổ chức chống khủng bố đây.

 

Không cho ai ra khỏi đây.

 

Tránh xa cô bé ra.
Các người là ai?

 

Tôi muốn nói chuyện với nhà
chức trách.

 

Anh sẽ có nhiều thời gian để nói.

 

Các người là ai? sao làm vậy?

 

Chú ấy tên Broadman.

 

Ai nói con nghe?

 

Chúng tôi muốn biết sao bị bắt.

 

Về chuyện gì?

 

Anh tổ chức quân đội bí mật...

 

Phản lại đất nước
- Nhưng chúng tôi không làm gì cả.

 

Tôi biết số lượng hàng thiếu.

 

Con cần hiểu mọi chuyện.

 

- Ok, anh đi cùng với cô bé
- Vâng.

 

Tôi cần biết ông phải
kiểm soát an toàn.

 

Tôi có lý do. Anh không có quyền.

 

- Mẹ con xin lỗi
- Nhìn này.

 

Tôi muốn mọi người ra khỏi đây...

 

Và vào trong xe. Tất cả
im lặng.

 

Được rồi cứ nghe lời ông ta.

 

- Cha...
- Đi thôi.

 

lấy áo khoác ở bên ngoài lạnh lắm.

 

- Họ dẫn chúng ta đi đâu?
- Chuyện gì vậy?

 

- Chúng ta đi đâu?
- Bà. Wilder!

 

Mọi chuyện ổn chứ?

 

Những người này là ai?

 

- Chúng ta dẫn họ đi đâu?
- Không phải đến nhà tù.

 

Niêm phong nơi này lại.

 

lấy bất cứ cái gì có thể
nghi ngờ.

 

Vâng thưa ngài.

 

Đi.

 

Cho họ vào trong.

 

4 người đi theo chúng tôi.

 

Chúng ta là người tốt?

 

Đi lối này.

 

Đi vào.

 

Ông Broadman sẽ ở đây nói
chuyện với các người.

 

Chuyện gì xảy ra ở đây, Noah?

 

Con đã làm gì?

 

Sao con không kể ba mẹ nghe?

 

Con không biết...

 

Con không biết nó có thể làm.

 

Con... Không có ý.

 

Con không biết chuyện gì xảy ra?

 

Cái máy... Máy phát điện.

 

Máy phát điện?

 

Con im lặng có thể
họ nghe thấy...

 

Những gì chúng ta nói...

 

Máy phát điện gì?

 

Con làm nó như đồ chơi.

 

Whoa, whoa, whoa,
quay lại đi.

 

Cái máy, máy phát điện.

 

Máy phát điện?

 

Con im lặng có thể
họ nghe thấy...

 

Những gì chúng ta nói...

 

Máy phát điện là gì?

 

Con làm nó như đồ chơi.

 

Máy phát điện? đồ chơi?

 

Chúng ta đã có kẻ hở thông tin.

 

Tiếp theo là đến thầy giáo.

 

Dave, cho tôi thấy hình thầy giáo.

 

Tôi... Tôi không biết chuyện
gì tiếp theo.

 

Hay bất kỳ về bọn khủng bố.

 

Tôi chỉ là giáo viên dạy khoa học.

 

Tôi hứa.

 

Tôi là giáo viên khoa học
tôi đến Nepal một lần...

 

Nhưng... Đó chỉ là nghỉ hè.

 

Đến người giữ trẻ. Dave.

 

Cô ấy... làm 2 tay như tan biến.

 

Thành từng mảnh...

 

Chỉ... Chỉ.

 

Như vậy đó...

 

Đó không phải là tự nhiên...

 

Không phải tự nhiên...

 

Cô bé là người ngoài hành tinh.

 

Tôi nghĩ tất cả bọn họ.

 

Chỉ mình tôi ở đây...

 

Ai không có bằng chứng những
gì xảy ra?

 

Cám ơn tôi chỉ hỏi vài câu.

 

Um, có thể nói tôi nghe
những cái này là gì không?

 

Không có gì, chỉ là đồ chơi.

 

Còn cái này?

 

Đó... Cũng là đồ chơi.

 

- Còn cái này?
- Cái quay tơ.

 

- Có thể kêu cô bé làm thử không?
- Nó không nguy hiểm.

 

Để tôi làm cho xem.

 

Uh, đó chỉ là màn ảo thuật.

 

Mimzy chỉ cho tôi làm như vậy.

 

Mimzy. Mimzy đó hả?

 

- Cho tôi xem con thỏ?
- Không.

 

- Tôi không làm nó đau đâu
- Không.

 

- Trả cho tôi
- Không sao đâu.

 

- Trả mimzy lại đây
- Broadman!

 

Đây là đồ chơi, ông làm
gì vậy?

 

Nó không giống như tôi thấy.

 

Chúng ta cắt nó ra phân tích.

 

Này con.

 

Broadman, giải thích
cho tôi đây là sao?

 

Tôi không biết nhưng anh nói
đó là ảo thuật.

 

Đó là ảo thuật kiểu gì?

 

Tại sao họ lấy nó đi?

 

Họ lấy bao lâu? và làm gì?

 

Không lâu đâu chỉ khám
như là bệnh nhân.

 

- Trả thỏ đây
- Chuyện gì trong đó vậy?

 

Ok, đây là miếng mỏng.

 

Anh thấy sao? nó khác thường.

 

Dường như là một sinh thể...

 

Có hệ thống não.

 

Tôi xem cụ thể hơn nữa.

 

Phóng to lên xem Steve.

 

Nó bắt đầu nứt ra, chỉ ít thôi.

 

Whoa! Whoa! dừng lại.

 

Nhìn kìa.

 

Đó là cái gì? nó có thấy
tôi không?

 

Tôi đã làm ở lntel
hơn 2 thập niên qua.

 

Tôi biết kỹ thuật nano chỉ
mới bắt đầu.

 

Tất cả, và chúng tôi
cũng mơ về điều đó.

 

Chúng tôi mơ tạo ra cuộc sống
nhân tạo.

 

Chúng tôi có thể thay đổi thế giới.

 

Nhưng chúng tôi dừng lại...

 

Không tạo ra như cái này. Eons.

 

Chúng ta lắp ráp thì
chuyện gì xảy ra...

 

ít nhất chúng ta cũng
có thể biết.

 

Chúng ta biết những...
Kế hoạch này.

 

làm từ kỹ thuật công nghệ
mà chưa ai thấy.

 

Và họ sẽ có một biểu tượng intel...

 

lắp vào phân tử.

 

Chúng ta biết một số lượng hàng
bị thất thoát.

 

Chúng ta thấy những gì
chúng ta nghĩ.

 

Một cô bé nguyên tử hoá
bàn tay.

 

Mọi người có nghĩ
ra điều này không?

 

Tôi muốn nói.

 

- Mimzy cô ấy muốn nói chuyện với ông
- Nói chuyện? ở đâu?

 

Ở trong phòng khách cô ấy
nói với tôi như vậy.

 

Mọi người trong tương lai không thể
đi xuyên thời gian.

 

Họ cần chúng ta giúp.

 

Mọi thứ trong họ đều đổ nát.

 

Chúng ta có thể sửa lại.

 

Chúng ta có những gì họ cần.

 

Cô ấy nói trong gen của chúng ta.

 

Gen của chúng ta?

 

Họ gửi 1
mimzys khác vào quá khứ...

 

Để tìm kiếm.

 

Nhưng không ai quay lại, cô ấy
nói cô ấy là người cuối cùng.

 

Tôi xin lỗi... Đây là
điều điên rồ.

 

Để cho cô bé nói hết.

 

Cô ấy nói mọi người không thể
đi xuyên thời gian.

 

Bởi vì họ sẽ chết.

 

Họ tạo dựng con búp bê để làm.

 

Như mimzy.

 

Nhưng cô ấy không ở đây lâu.

 

Cô ấy đang phân huỷ.

 

Mommy, chúng ta cho cô
ấy quay lại liền đi.

 

Cô ấy nói mọi người
chuẩn bị chết.

 

- Ok, được rồi
- Cho cô bé dừng lại.

 

Tôi muốn có chuyên gia kiểm nghiệm.

 

Ở đây không có chuyên gia.

 

Noah, anh có nghe em không?

 

Em cần anh.

 

E cần anh giúp.

 

Em, em ở đâu?

 

Noah, anh đừng nói kẻo
mọi người thức.

 

- Anh có nghe không?
anh có thể làm được.

 

- Anh chỉ đi thì tốt hơn
- Đi nào.

 

Chúng ta cần một quay tơ và
máy phát điện.

 

Đó là máy quay.

 

Chúng ta làm gì?

 

Dùng con nhện của anh để nói.

 

Được.

 

Hiểu rồi.

 

Em...

 

Coi chừng máy quay.

 

Em không mở được cửa, Noah.

 

Cửa khoá rồi.

 

Quay tơ bị gãy rồi, chúng ta
cần cái khác.

 

- Không còn nữa
- Chúng ta làm.

 

Trên Whidbey.
Dưới cái giường em thấy chúng.

 

Cái đó thì làm được gì?

 

Chúng ta nhanh lên.

 

Nó kìa, Noah. Chúng ta đi.

 

Anh lái đến whidbey.

 

Anh không thể lái.

 

Anh có thể, cứ làm đi anh.

 

Anh có thể và chúng
ta đi thôi.

 

Whoa!

 

Đó là gì?

 

lái xe cũng dễ nhỉ.

 

lái cẩn thận đi.

 

Chuyện gì?

 

Xe hết xăng rồi.

 

Sao giờ?

 

- Sao vậy?
- Anh đang mơ.

 

Oh, thật mạnh mẽ.

 

Em biết xa lộ 20?

 

Yeah.

 

Anh đang đứng ở bãi đậu xe.

 

Không, nhưng... Anh chỉ đứng đó.

 

Bãi đâu xe... ?

 

Rồi...

 

Anh có thấy số không?

 

- Xin lỗi.
- Anh đang đứng đó...

 

Anh đang đợi ai đó...

 

Anh muốn đi nhưng không đi được.

 

- Anh yêu
- Yeah.

 

Và... Anh biết chuyện quan trọng
thật sự xảy ra.

 

Anh sợ quá nên tỉnh dậy.

 

Ok.

 

Anh định làm gì?

 

Anh ngủ tiếp.

 

Không, anh không được ngủ.

 

Anh biết sao không?

 

Anh phải đến đó.

 

Em nói gì vậy? đó chỉ là
giấc mơ thôi.

 

Larry anh mơ bao nhiêu
giấc mơ có thật rồi?

 

Anh yêu, vũ trụ đang
nói chuyện với anh đấy.

 

Vậy sao?

 

Larry!

 

Nói gì chứ?

 

Nói những gì...

 

Anh ra khỏi giường và mặc đồ vào.

 

Kiểm tra đi.

 

Anh có thấy gì không?

 

Anh còn nghi ngờ sao.

 

Anh không tin
nhưng em đã nhìn thấy rồi.

 

Ông White, thấy đến đây làm gì?

 

Tôi đến làm gì ư?

 

Em hỏi tôi đến làm gì?

 

Tôi không biết tôi đến đây làm gì nữa.

 

Thầy mơ thấy người ta
bảo thầy đến đây.

 

Ai chở 2 em đến đây?

 

Chúng em tự đi.

 

Trên chiếc xe tải?

 

làm sao em lái được xe đạp?

 

Tụi con trốn, tụi con cần
giúp đỡ.

 

Tụi con cần chú chở đến Whidbey.

 

Whidbey? làm gì ở Whidbey?

 

Nhà của con,
nơi con tìm thấy mimzy.

 

Chúng ta không thể giúp con đến đó.

 

Chú xin lỗi bởi vì cha mẹ con có lẽ...

 

Có quyền này...

 

Chúng ta sẽ mang tội bắt cóc trẻ.

 

Larry, em nói chuyện với anh,
đợi chút nhé.

 

Em xin lỗi em phải nói...

 

Anh làm gì vậy?
chúng ta đang nói về điều kỳ lạ.

 

Cả vũ trụ đang nói chuyện
với anh...

 

Và anh lo lắng...

 

Những chuyện nhảm nhí như là
bắt cóc trẻ con?

 

Em yêu anh nhưng
anh làm em điên mất.

 

Chở bọn chúng đi anh.

 

Anh không biết làm sao đến Whidbey lsland.

 

Em sẽ làm. Nhóc lên xe đi nào.

 

- Để con lái
- Không.

 

Yeah, để nó lái đi.

 

- Tại sao không?
- Larry! vào trong xe.

 

Các con có biết đeo dây an toàn không?

 

Vào đi nào.

 

Con có búp bê chưa?

 

Ok, bỏ hết tay chân bào trong nhé.

 

Thắt dây an toàn vào
Ok, Whidbey lsland.

 

- Chào đây là Jo...
- Oh, hi, Jo.

 

Tôi không ở đây để gọi điện
cho anh...

 

- Xin anh...
- Mẹ kiếp.

 

2 con không sao chứ?

 

Có ai biết chơi game không?

 

- Uh, cô là gián điệ p...
- Không phải lúc đâu em.

 

Larry!

 

Con không muốn mimzy chết.

 

Mimzy không chết đâu.

 

Tin tôi, chúng tôi đã
canh mọi nẻo đường.

 

Chúng tôi sẽ đem 2 đứa nó về.

 

Cảnh sát tìm thấy xe tải.

 

Bỏ lại trên đường 20.

 

Đường 20?
chúng về nhà ở Whidbey.

 

- Ở đó kìa
- Gì vậy?

 

- Nhanh lên nào, Noah!
- Họ ở đâu rồi?

 

- Tôi đang đến mà.

 

Ok. Chúng ta biết làm gì mà.

 

Chúng mất rồi.

 

- Chúng ta vào trong đi
- Larry, cứ để chúng tự nhiên.

 

Đừng ra ngoài Larry!

 

Larry!

 

- Anh đang kiểm tra
- Tốt rồi.

 

Hey, Noah. Hey, Emma.

 

Chuyện gì vậy?

 

- Cho chúng thoải mái đi
- em buông anh ra đi.

 

Anh đang xem bọn chúng làm gì.

 

- Nơi đây tuyệt vời
- ừ.

 

Giúp em làm sạch chỗ này đi, Noah.

 

Để làm gì?

 

Mấy đứa định cắm trại ở đây?

 

Em làm gì vậy, Em?

 

Nghỉ chứ gì.

 

Oh, yeah!

 

Máy phát điện sẵn sàng chưa, Noah?

 

Máy phát điện? rồi.

 

Nó đó.

 

Cái gì vậy?

 

Larry, đó là gì?

 

Anh không biết.

 

Anh phải quay nó lại nhắm vào
mục tiêu ở trước.

 

- em sợ lắm, Noah.
- Anh cũng vậy.

 

Mình yêu bạn, mimzy.

 

Đó là...

 

linh hồn.

 

Noah. Cho nó đi nào.

 

Noah, đó là chúng tôi,
chúng tôi đang xây cầu.

 

Cho mimzy quay về.

 

Đây là giấc mơ của anh.

 

Nó như... Trong giấc mơ của anh.

 

Đây là số phận của chúng ta, Larry.

 

Tạm biệt mimzy.

 

Noah!

 

Cứu!

 

- Noah, anh làm gì chứ
- Kéo em xuống đi.

 

- Anh không thể
- Noah, tắt cái đó đi.

 

Noah!

 

Emma!

 

Noah, kéo cô bé xuống, Ah!

 

- Anh có sao không?
- Đừng chạm vào.

 

- Noah!
- Thả em ra.

 

Emma, ba mẹ đến rồi.

 

- Oh, không đừng
- Enma.

 

Emma!

 

Emma!

 

Cha cứu con.

 

lùi lại mau.

 

Cứu, con bị kẹt rồi.

 

- Emma!
- Noah, cứu !

 

Sao lại làm vậy? thả
cô bé ra.

 

- Thả tôi ra
- Cha, lấy máy phát điện.

 

Thả nó xuống đi nào.

 

- Cha, lấy cái này
- Thả tôi xuống.

 

Tin con đi cha.

 

Con biết cách làm cho em xuống.

 

Jo, cứu !

 

Buông tay ra đi con.

 

Cha cầm đi con đi cứu em.

 

- Tiếp đi Noah!
- Emma! cứu con tôi.

 

Thả con bé ra đi , Emma!

 

Anh không thể giữ nữa.

 

Oh, trời ơi.

 

Chúng ta làm được rồi Em.

 

- Yeah.
- Nó hoạt động rồi.

 

Con có sao không?

 

Oh, Noah.

 

- Con
- Tuyệt quá.

 

- Mẹ có thấy cây cầu không?
- Mẹ không thể tin được.

 

- Oh, trời...
- Tôi không hiểu chuyện này...

 

Nhưng tôi có lỗi.

 

Tôi có thể làm gì cho anh không?

 

Bất kỳ chuyện gì.

 

Không.

 

Được rồi.

 

Cha có tin không?

 

Noah, cha ngạc nhiên lắm.

 

Anh yêu em không hiểu gì...

 

Yeah?

 

- Nhưng khi nó biến mất...
- Mm- H m?

 

Anh thấy số
- Số?

 

Larry! Oh, lạy chúa.

 

- Vào đây đi
- Mình mua vé số đi anh.

 

Chuyện gì xảy ra ? Em đi đâu?

 

Emma?

 

Mình nhớ bạn, mimzy.

 

Đừng dừng lại, chuyện gì
xảy ra với mimzy?

 

Mimzy quay trở về...

 

Nếu như thời gian dừng lại.

 

Nhà khao học hi vọng điều đó.

 

Tìm ra linh hồn trong quá khứ...

 

Không ô nhiễm.

 

Chất gây ô nhiễm
bám đầy trên người...

 

Và não.

 

Năng lực con người
chúng ta đã tắt...

 

Nhưng nước mắt của Emma
đánh thức nhận thức.

 

Và nó chảy dài như hoa dại.

 

Con người không mặc bộ quần
áo bảo vệ họ.

 

Thời gian trôi qua con người
lại hi vọng.

 

Một đứa bé cứu thế giới chúng ta...

 

Rất thích các con.

 

Emma là mẹ của chúng ta.

 

Mẹ của thế giới này.

 

Này, các con đã trễ rồi.

 

Về nhà thôi.

 

Đừng quên là bài tập nhé.

 

Mai gặp lại.

 

Tạm biệt.

 

Tạm biệt , Lena!

 

Tạm biệt !

 

Tạm biệt !

 

Bye, Lena!

 

Nào các em.

 

Ai kể cho tất cả nghe ngày
nghỉ cuối tuần thế nào?

 

Các em có đến sân thể thao không?

 

Các em có đi chơi với bạn không?

 

Có ai không?

 

Cô sẽ chỉ một bạn.

 

Emma, sao em không bắt đầu?